VICTOR TARDIEU CÔ GÁI KHÂU VÁ TRONG TRANH: KHOẢNH KHẮC LẶNG THẦM CỦA ĐÔNG DƯƠNG

share facebook
Trong bức tranh sơn dầu Jeune femme indochinoise (Thiếu nữ Đông Dương), Victor François Tardieu (1870 đến 1937) đã tái hiện hình ảnh một cô gái trẻ đang chăm chú khâu vá trong ánh sáng dịu nhẹ, như thể ông không chỉ ghi lại một dáng hình mà còn gợi mở cả một thế giới nội tâm trầm lặng. Tác phẩm có kích thước 34,5 x 26,5 cm, được thực hiện trên chất liệu ván ép, ký tên “Tardieu” bên phải phía dưới. Dù chỉ là một bố cục nhỏ, nhưng bức tranh thể hiện rõ lối nhìn nhân bản, tinh tế và sâu sắc của người họa sĩ Pháp dành cho phụ nữ Việt Nam trong đời sống thường nhật.

Cô gái hiện lên với dáng ngồi hơi nghiêng, gương mặt thanh tú cúi xuống chăm chú vào phần vải đang khâu. Bộ áo dài trắng được thể hiện bằng gam màu nhã nhặn, kết hợp với chiếc khăn vấn đen theo kiểu “mỏ quạ” truyền thống của phụ nữ Bắc Bộ đầu thế kỷ XX. Màu sắc của khăn tối tương phản nhẹ với phần áo, tạo nên hiệu ứng thị giác giản dị mà duyên dáng. Phông nền phía sau gồm các mảng tím, hồng, xanh lam và vàng nhạt được xử lý tự nhiên, giúp nâng nhân vật lên mà không hề làm mất đi sự hòa hợp tổng thể.

509432926-122201717612123652-3157229056922042575-n-1751106142.jpg

Hành động khâu vá trong tranh tuy nhỏ bé, nhưng lại chính là điểm tựa biểu cảm chủ đạo. Tardieu không lựa chọn những chủ đề phô trương hay huyễn hoặc. Ông tìm thấy vẻ đẹp trong sự cần mẫn, trầm lặng và kín đáo của người phụ nữ. Qua ánh sáng và nét cọ, ông nâng công việc lao động thường nhật thành một hình ảnh đầy thi vị, nơi sự tập trung và yên bình lan tỏa thành cảm xúc chạm đến người xem.

Victor Tardieu sinh ra trong một gia đình buôn tơ lụa tại Lyon. Ông theo học tại Trường Mỹ thuật Lyon và Trường Mỹ thuật Paris, chịu ảnh hưởng của trường phái hiện thực hàn lâm Pháp. Năm 1920, ông đến Đông Dương lần đầu theo học bổng từ Giải thưởng Đông Dương – một chương trình do chính phủ Pháp khởi xướng từ năm 1910 nhằm khuyến khích các nghệ sĩ đến các thuộc địa để sáng tác. Năm 1921, ông có dịp đặt chân đến Việt Nam, đi từ Sài Gòn ra Hà Nội, và chính tại đây, ông nhận được hợp đồng thực hiện một bức tranh tường lớn kích thước 77 mét vuông cho giảng đường Trường Đại học Đông Dương. Đó là một sáng tác quy mô phản ánh đời sống xã hội bản xứ với nhiều tầng lớp nhân vật, từ dân thường cho đến bốn vị Toàn quyền Đông Dương đương nhiệm.

Tuy nhiên, di sản lớn nhất của Tardieu tại Việt Nam không chỉ nằm ở các bức tranh, mà còn ở vai trò định hình nền mỹ thuật hiện đại. Năm 1924, sau nhiều quan sát và trải nghiệm, ông cùng họa sĩ Nguyễn Nam Sơn trình lên Toàn quyền Đông Dương dự án thành lập một trường mỹ thuật bản địa. Trường Cao đẳng Mỹ thuật Đông Dương chính thức khai giảng vào năm 1925 với Victor Tardieu là hiệu trưởng đầu tiên. Tại đây, ông đã khơi nguồn một nền giáo dục nghệ thuật mới, tôn trọng truyền thống phương Đông trong khi kết hợp kỹ thuật tạo hình hàn lâm phương Tây. Nhiều họa sĩ lớn của Việt Nam sau này như Lê Phổ, Mai Trung Thứ, Nguyễn Phan Chánh, Tô Ngọc Vân đều trưởng thành từ môi trường ấy.

Họa sĩ Trần Văn Cẩn từng nói: “Nếu không có vai trò cá nhân của Victor Tardieu thì hội họa Việt Nam đã đi theo một con đường khác.” Quả thật, những gì Tardieu để lại không chỉ là ảnh hưởng chuyên môn mà còn là một tinh thần: nhìn con người bản địa bằng sự tôn trọng và thấu hiểu. Bức Jeune femme indochinoise không chỉ là một bức chân dung thiếu nữ khâu vá, mà là biểu tượng của một ánh nhìn lặng thầm, sâu sắc và chân thành về Việt Nam thời thuộc địa.

Le Auction House

share facebook